| em ghét anh thỳ em sẽ iêu anh đó ( tập 24) | |
|
|
|
|
Member | | | Bài gửi : 2286 Tài Sản : 1000 Thanks : 209 |
|
em ghét anh thỳ em sẽ iêu anh đó ( tập 24)
_ Em vào đi – Phong mở cánh cửa bằng gỗ ra rồi bước vào trong
_ Đây là nhà của ai vậy ???
_ Của anh. Đây là thời thơ ấu của anh.
_ Ừh. Em ngồi đi. Anh lấy nước cho em uống
Phong đi lại lấy trong túi ra hai chai nước suối.
_ Em mệt không Vy ???
_ Cũng hơi hơi
_ Ừh.
Phong đã chở Vy chạy từ Hồ Chí Minh xuống thành phố Vũng Tàu trên chiếc Nov ( tội nghiệp chiếc xe )
_ Tại sao anh lại đưa tui đến nơi này.
_ Vì đây là ….
_ Vì đây là thời kí ức vui vẻ và trong sáng nhất của Phong – một giọng nói đột ngột vang lên
Phong với Vy hết hồn nhìn về phía cánh cửa thì Phong đớ người khi nhìn thấy …. _ Sao chị lại ở đây ??? – Phong chau mầy hỏi
_ Chị nhớ nơi này wá, muốn về nhìn lại và không ngờ lại gặp em và pé này ở đây. Chị không phiền 2 đứa chứ - Khánh Vân đi lại và ngồi xuống kế bên Vy
_ Đương nhiên là …
_ Đương nhiên là không rồi àh – Vy đột ngột xen vào
_ Chào em. Chị tên Khánh Vân
_ Em tên Phương Vy ạh.
_ Ừh. Không ngờ đây là lần đầu tiên chị thấy một cô gái khác ngoài chị có thể xuất hiện trong căn nhà này
_ Chị Khánh Vân …
_ Ý chị là … - Vy ngu ngơ hỏi
_Đây là nơi mà Phong với chị có nhiều kỉ niệm vui vẻ nhất. Và Phong đã nói nơi này chỉ có người Phong iu mới có thể tới, và nơi này từ lâu đã thuộc về chị rồi. Vy àh !!!
_ Chị … Chị im đi. Đừng có nói nữa – Phong wát lớn
_ Em hiểu rồi. Em xin phép chị em về - Vy cúi đầu chào Khánh Vân
Rồi bước thật nhanh ra khỏi căn nhà đó. Phong lập đật chạy theo, nắm tay Vy kéo lại
_ Em sao vậy ??? Sao lại về ??? Em đừng để ý đến lời của Khánh Vân mà
_ Tui không sao. Tui mệt nên muốn về.
_ Anh đưa em về nha
_ Không cần. Tui đi taxi về, giờ tui không đủ sức ngồi xe máy đâu.
_ Không được đâu. Từ đây về đó xa lắm. Em không nên đi một mình
_ Tui đi được. Để tui đi. Một là tui đi taxi về. Hai là tui đi xe ôm. Anh lựa đi
_ Rồi. Thì đi taxi về. Nhưng về tới nhà gọi điện cho anh biết nha
_ Ừh.
_ Để anh đón taxi cho em
Phong nhanh nhẩu chạy ra ngoài đường woắc taxi mặc dù trời đang nắng chang chang. Đứng đón hơn nửa tiếng mới có taxi làm người Phong đổ đầy mồ hôi nhưng Phong vẫn giữ nụ cười tươi trên môi khi nhìn Vy.
_ Em về cẩn thận
_ Anh vô với chị đó của anh đi. Bye
_ Ừh. Sau khi tiễn Vy về, Khánh Vân vẫn ngồi đó, nhìn chị thật nhỏ bé, ánh mắt chị, đôi tay chị, giọng nói của chị đã bao lần làm Phong bật dậy vào nửa đêm, những giọt nước mắt đầu tiên rơi vì một người con gái cũng là vì chị, lần đầu tiên Phong cảm thấy hạnh phúc cũng là vì chị.
_ Em đã từng rất yêu chị. Nhưng khi biết tình cảm của chị đối với anh của em, em đã từ bỏ. Em biết rằng chị sẽ là người con gái đem lại hạnh phúc cho anh hai của em. Bây giờ, mỗi người chúng ta đều đã tìm được một nửa hoàn hảo của riêng mình rồi. Chị đừng làm mọi việc trở nên rắc rối như thế nữa. Có được không ???
_ Em nói dối, chị biết em vẫn còn rất yêu chị mà Hạ Phong. Nói với chị đi, là em đang nói dối phải không ??? – Khánh Vân kêu lên tuyệt vọng
_ Em xin lỗi.
Nói rồi Hạ Phong cầm một bông hoa giả trên cửa sổ, Phong hướng bông hoa đó về phía Khánh Vân và nói:
_ Chị biết không ??? Chị đã từng là người con gái quan trọng nhất đời em. Nhưng bây giờ, tình yêu của em đối với chị cũng như bông hoa này, không bao giờ có thể tàn héo và cũng không bao giờ nở được. Em xin lỗi
Khánh Vân cầm lấy bông hoa đó, khuôn mặt đẫm nước mắt ngước lên nhìn Phong, run run hỏi
_ Vậy Phương Vy có phải đã trở thành người quan trọng nhất của đời em đúng không Phong ???
_ Em tin rằng cô ấy quan trọng với em cũng như chị quan trọng với cuộc sống của anh Đông Phong. Em tin chắc là như vậy – Hạ Phong chầm chậm trả lời.
Môi Khánh Vân bỗng nở một nụ cười, Khánh Vân đứng lên rồi nói
_ Chị về nhé. Em đã thật sự không còn cần chị nữa. Những giọt nước mắt của em đã có người khác lau khô rồi. Nhưng chị đã từng thật sự rất yêu em
Phong mỉm cười. Đến khi Khánh Vân bước ra ngoài cửa, Phong đột ngột lên tiếng
_ Anh Đông Phong là người tốt, em biết chắc điều đó. Vì em muốn anh ấy được hạnh phúc nên em đã buông tay chị ra. Nhưng nếu chị là người làm tổn thương anh Đông Phong của em, thì chính em sẽ làm cho chị phải hối tiếc.
Khánh Vân gật đầu và bước ra khỏi phòng. Lần đầu tiên khi bước ra khỏi căn nhà này mà Khánh Vân lại cảm thấy nhẹ nhõm tới vậy. Giờ đây chỉ còn một việc Khánh Vân cần phải làm mà thôi.
|
|
| em ghét anh thỳ em sẽ iêu anh đó ( tập 24) | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang |
|