FullHouse.yforum.biz
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

FullHouse.yforum.biz


 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share

Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p7

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
#
Ái Linh
Ái Linh
VIP Member
VIP Member
Nữ Bài gửi : 1058
Tài Sản : 6000
Thanks : 26
Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p7

Hân và Ju liến đi đến trường lại và đến văn phòng để hỏi xem lí lịch của các sinh viên năm 1.Đi trên hành lang,Hân và Ju tình cờ bước ngang qua 1 người đang bê đống sách.Hân thì ko để ý gì vì vội muốn giúp Ju nhưng còn Ju khi đi lướt ngang qua người đó thì bỗng có 1 cảm giác quen thuộc trỗi dậy trong lòng khiến Ju dừng bước nhìn theo người đó.Đang đi thì thấy Ju dừng lại,Hân ngạc nhiên hỏi:
- Sao vậy Ju?
- Àh,ko có gì!Mình vào văn phòng hỏi mau đi!
- Ừa!
Hân cùng Ju bước vào văn phòng gặp người quản lí sổ sách lí lịch của sinh viên-cô Thủy.Hân cúi chào lễ phép nói:
- Dạ thưa cô có thể cho em hỏi trường mình khi nhận các sinh viên mới vào có ai tên là Như ko ạh?
- Tên Như thì biết bao nhiêu người?Em muốn hỏi ai?Họ tên đầy đủ là gì?
- Dạ?Em..ko biết họ tên đầy đủ.
- Chết rồi,lúc nãy quên hỏi rõ bà cụ 6!- Ju nói với Hân
- Nếu em ko biết thì cô ko giúp em được!
- Dạ..nhưng cô có thể cho em xem hết các lí lịch của ai tên Như ?
- Chuyện đó ko được!Đây là hồ sơ của trường,cô ko thể cho em xem!
- Dạ...vậy em xin phép.Chào cô!
- Ừm!
Hân cúi chào rồi đi ra.Ju bay bên cạnh thắc mắc nói:
- Sao Hân ko năn nỉ?
- Năn nỉ cũng như ko!Hồ sơ của trường thì làm sao mình coi được!
- Vậy bây giờ tính sao?Chỉ có xem hồ sơ lí lịch mới biết được về Ju.
- Tối mình sẽ đi xem!
- Hả?Hân nói năn nỉ cũng ko được mà!
- Thì năn nỉ ko được nên tối đột nhập vào lục!
- >"<
- Hì
- Lỡ đến trường lại rồi,hay Hân vào học môn kế tiếp đi!
- Nhưng đâu mang theo tập vở?
- Thì mượn đại đi.Để bỏ uổng,phải mượn tập chép rồi ko hiểu bài nữa!
- Ừm,vậy vào học tiếp!
- Hân ngồi học đi,Ju đi chơi vòng vòng trong trường.
- Ko được!Ju phải ở đây với Hân chứ?-Hân liền phản đối vì sợ sẽ giống lần trước nhưng Ju lại cố gắng năn nỉ và hứa:
- Ju đi vòng vòng rồi về liền mà.Ko như lần trước đâu.Đi mà,đi mà!
- >"< nhớ về liền đó biết ko?-hân lại bị đánh gục bởi cái mặt năn nỉ của ju
- Hì,biết rồi!Thương Hân lắm áh!-Ju cười hun nhẹ lên má của Hân rồi bay đi.Hân ngồi trong lớp lắc đầu với Ju luôn.
Thế rồi Ju liền bay vội ngang qua tất cả các lớp để tìm người lúc nãy đi ngang qua Ju cho Ju 1 cảm giác rất thân quen.Từ lớp này qua lớp khác,Ju cuối cùng cũng kiếm được người đó.Nhưng khi vừa thấy người đó,tim của Ju lại bỗng đập lên thình thịch hồi hộp.Ju ko biết đó có phải vì là do sự phấn khởi sắp tìm ra thân thế mình hay là do người đó có cái gì đó đặc biệt với Ju?Ju ko biết và ko diễn tả được.
....Cùng lúc đó,ở lớp Hân lại gặp Thy.Thy nói:
- Thy ko dám bỏ buổi học nên lên đây ngồi.
- Ờ!
- Hân đã cứu Thy nên Thy muốn được trả ơn cho Hân.
- Ơn gì?Ko cần đâu!
- Cần mà!Thy là người rõ ràng.Có ân với Thy thì Thy phải trả.Tối nay 8h Hân rảnh ko?Đến nhà của Thy dự 1 bữa tiệc nhỏ nha!
- Hân ko đi đâu.Hân bận lắm!
- Vậy àh?Thế là sinh nhật buồn rồi.Vừa bị cái chân vừa ko có Hân đến dự!-Thy nói giọng buồn chán
- Hôm nay sinh nhật của Thy àh?
- Ừm!-Thy gật đầu
- .....thôi được rồi.Hân sẽ đến dự!
- Hì,hứa rồi nhé!
- Ờ!
Nghĩ là sinh nhật của Thy,người ta đã mời rồi lại từ chối thì hơi kì nên Hân đồng ý mà ko hề biết đó là 1 cái bẫy của Thy dành cho mình.
Trở lại với Ju thì Ju đang lóng ngống ko biết nên làm gì tiếp theo với người có cảm giác thân quen với mình đây?Ko ai thấy được sự có mặt của Ju.Ju chỉ có thể đứng cạnh người đó và biết được thêm chút thông tin về người này.Đó là cái tên Huy và là 1 hot boy trong trường dù chỉ mới là sinh viên mới nhập học.
Rồi giờ học cũng trôi qua,chớp mắt đã reng chuông ra về.Ju liền bay đến lớp Hân kéo Hân đi đến chỗ của Huy.Hân ko hiểu gì hỏi:
- Chuyện gì mà kéo Hân đi nhanh vậy?
- Chuyện gấp lắm.Ju gặp được 1 người cho Ju cảm giác quen thuộc lắm nhưng Ju ko biết nên điều tra thế nào?
- Vậy sao?Ai thế?
- Cậu ấy kìa!-Ju chỉ ngón tay về Huy.Hân nhìn theo ngón tay thấy Huy đang bị vây quanh mấy cô bạn thì đủ cho Hân có ấn tượng rồi.
Thế là thay vì về nhà nằm ngủ,ăn cơm rồi kiếm việc làm cho hết buổi chiều để chờ đến trời tối thì Hân và Ju đi theo Huy về nhà.Thật bất ngờ là Huy ko chỉ là 1 hot boy mà còn là 1 cậu ấm của 1 gia đình giàu có nữa.Nhưng đó chỉ là bất ngờ vì ko nghĩ đến chứ Hân và Ju thì ko ngạc nhiên khi thấy ngôi nhà to lớn của Huy.Với Hân thì khỏi nói,Hân còn hơn thế nữa nên với Hân ko có gì lạ.Điều lạ chính là Ju cũng ko thấy làm lạ mà còn cảm thấy ngôi nhà của Huy quen quen.[ đó mới là vấn đề àh ]
Hân nhìn Ju đứng trước cổng hỏi:
- Bây giờ thì sao?
- Ju ko biết nữa.Nhưng Ju nghĩ Huy biết Ju.Ju cảm thấy cậu ấy quen thuộc lắm.Cả ngôi nhà này nữa!Rất quen...
- Nếu vậy Hân sẽ vào hỏi thăm thử xem thế nào!
- Ừm!
Ju đồng ý với Hân.Hân bấm chuông cửa,1 người làm trong nhà vội chạy ra hỏi:
- Cậu là ai?
- Dạ.Cháu là bạn của Huy.Cháu có chuyện muốn gặp cậu ấy!
- Cậu là bạn của cậu chủ àh?Thế thì mời cậu vào!
Người làm mở cửa ra mời Hân vào rồi dẫn vào nhà gặp Huy.Huy ngạc nhiên khi thấy Hân vì thực sự có quen biết đâu?Ko để Huy nói,Hân đã mở miệng trước:
- Tui là Hân.Tụi mình học cùng trường.Tui có chuyện muốn hỏi Huy.Làm phiền chút được ko?
- Ưm..được!Mời cậu ngồi.
- Cám ơn!
- Cậu muốn hỏi gì?
- Ừm...chuyện là..cậu có biết cô gái nào tên Như ko?
Vừa nghe cái tên Như,Huy bỗng giật mình mở to mắt nhìn Hân nói:
- Cậu..cậu..là gì của Như?
- Tui là bạn của Như.Thật ra thì chúng tôi chỉ mới quen biết thôi nhưng tự nhiên Như mất tích,ko thấy đâu nữa.Tui vẫn chưa biết nhiều về cô ấy nên muốn tìm hỏi thăm cũng ko được!
- Vậy sao cậu biết mà tìm đến tôi?-Huy hỏi trong nghi ngờ
- Àh,vì biết Như học cùng lớp với cậu nên tui mạnh dạn đi hỏi thế thôi!-Hân cố tình nói dối để gạt đi sự nghi ngờ của Huy
- .....Cậu đi theo tôi!
Dường như Huy đã ko còn nghi ngờ gì nên đứng dậy dẫn Hân đi theo lên phòng của mình.Huy là con trai lại là con nhà giàu nhưng căn phòng của Huy rất ngăn nấp,gọn gàng,kệ sách thì chất đầy sách,1 cái bàn học,1 cái giường và 1 cây đàn ghita được để ở 1 góc,ko bừa bãi như những cậu ấm khác.[Có thể nói giàu mà ko chảnh đây.]Huy mời Hân ngồi xuống và đưa cho Hân xem 1 quyển album ảnh.Tất cả đều là ảnh chụp của Ju và cậu ấy.Huy nói:
- Như là bạn gái của tôi.Tôi và Như quen nhau từ hồi mới biết đi vì gia đình của tôi và Như là bạn thân.Lớn lên học cùng trường,lúc nào cũng có nhau nên tình cảm cũng dần dần lớn.Chúng tôi quen nhau rất vui vẻ.Nhưng cho đến 2 tháng trước,Như cãi nhau với gia đình vì chuyện gì đó nên quyết định dọn ra ở riêng.Đang chờ vào năm học mới,trường mới thì Như bị tai nạn giao thông.
Kể đến đó,gương mặt Huy bỗng đượm buồn và có vẻ đau đớn lắm.Hân nghe đến đó thì tim của Hân cũng đang rất đau nhưng Hân ko dám lộ ra mà bình tĩnh nói:
- Vậy..Như..đã mất rồi sao?
- Ko!Như chưa chết.Nhưng Như đang rơi vào tình trạng đời sống thực vật.Ngày nào tôi cũng đến nhà thăm Như nhưng Như vẫn chưa tỉnh lại.1 tuần nữa thì 2 bác bên nhà của Như sẽ đưa Như ra nước ngoài điều trị.Nếu cậu muốn thăm Như thì tôi sẽ cho cậu địa chỉ nhà.
- Àh,vậy cám ơn cậu.
- Ko có gì,bạn của Như cũng là bạn của tôi mà!-Huy tươi cười thân thiện
- Thôi,tui phải về đây.Chào cậu.
- Ờ,chào!
Hân đứng dậy bước đi về.Ra khỏi nhà của Huy,Hân đi thật chậm từng bước,gương mặt lạnh băng ko 1 chút biểu cảm và cũng ko nói gì.Hiểu Hân đang nghĩ gì,Ju nói:
- Hân đừng suy nghĩ nhiều.Đừng giận như thế.Ju...cho là Huy là bạn trai của Ju đi nhưng bây giờ Ju đâu có cảm giác gì với cậu ta đâu.Ju chỉ muốn ở bên cạnh Hân thôi!Hân tin Ju được ko?
- Hì,Hân tin mà.Hân có nói ko tin đâu?-Hân trả lời,gượng cười với Ju vì sợ Ju sẽ lo lắng cho mình.Thấy Hân cười nói thế,Ju yên tâm nắm tay của Hân chặt hơn để mong rằng Hân sẽ ko sao nữa.Nhưng Ju ko hề biết rằng bây giờ lòng của Hân đang rối bời vì sự thật đó!
Về đến nhà,Hân ngồi bệt xuống ghế xem tivi nhưng con mắt cứ nhìn vào hư không còn ngón tay cứ bấm hết kênh ngày qua kênh khác.Thấy vậy,Ju liền giựt máy điều khiển tivi nói:
- Bấm nữa nó hư mất.Coi 1 kênh thôi chứ?Hân ko coi thì để Ju xem phim hoạt hình.
- Lớn rồi còn xem phim hoạt hình gì?Đưa đây cho Hân,để Hân xem phim hành động hay hơn!
- Ko!Mấy phim đó dở ẹc,coi hoạt hình àh!
- Ko đưa hả?
- Ko..ko...!-Ju lắc đầu
- Đưa đây!
Hân vừa nói vừa nhào tới Ju lấy máy điều khiển.Ju bị Hân tóm gọn nhưng vẫn cố vùng vẫy ko đưa.Rồi 4 mắt nhìn nhau,Hân khẽ hôn nhẹ lên môi Ju nói:
- Hân ko thể mất Ju được Ju có biết ko?
- Ju biết,Ju cũng ko thể xa Hân được!- vừa nói,Ju vừa vòng tay qua cổ của Hân ôm Hân rồi cả 2 lại trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng.Hân hôn lên môi của Ju rồi từ từ nụ hôn đó lại kéo xuống cổ của Ju.Hân và cả Ju đang thấy cơ thể của mình đang nóng ran lên thì chợt dt của Hân reng lên cắt ngang mọi chuyện.Hân bước đến nghe dt:
- Alo?
- Alo,Rei hả? - 1 giọng nói quen thuộc bên kia đầu dây.[ xí,min giải thích,nói = tiếng Anh đó nhá,nhưng min ko biết viết >"< điểm anh văn dở tệ nên pà kon thông củm ]
- Anh?Sao anh lại đột nhiên gọi cho em vậy?
- Hì,ngạc nhiên lắm hả?Anh mới qua Vn nè.Đang ở khách sạn.
- Ủa?Anh ko ở bên đó giúp ba em mà qua đây chi vậy?
- Hì,nhớ em mà!Nên bay qua đây!
- Èo!
- Hì.hì..anh đùa đấy.Ba em muốn anh đưa em về gặp ông.2 cha con xa nhau lâu rồi chắc ông nhớ em!
- Ông ấy mà cũng nhớ đến em sao?
- Lại nữa rồi,đừng nghĩ xấu cho ba em chứ?
- .....!
- Bây giờ em đến chỗ anh được ko?Dẫn anh đi chào bà ngoại của em nữa chứ?
- Oki,anh ở đâu?Nói đi,em sẽ đến.
- Àh,khách sạn New World đó kưng!
- Oki,em đến ngay.Anh đợi đó đi!
- Oki,bye!
- Bye!
Hân cúp máy rồi vội chỉnh lại trang phục.Ju ngồi trên ghế,hỏi:
- Ai vậy?
- Anh nuôi của Hân.Anh ấy vừa từ Anh sang nên giờ Hân đến đón anh ấy đi gặp bà ngoại.
- .....!- Ju ko nói gì im lặng nhìn Hân.Thấy vẻ mặt khó chịu của Ju,Hân bước đến hôn nhẹ lên trán của Ju nói:
- Tối nay Hân sẽ kể Ju nghe về mọi chuyện của Hân.Còn giờ thì Hân ở nhà nha.Hân đi với ông ấy.
- Sao ko cho Ju theo?
- Ừm..Ju đi theo ko tiện đâu.Ở nhà đi,ngoan nà!
- Xí,ko thèm!Đi đi!
Ju giận lẫy nhưng Hân chỉ cười trừ rồi bỏ đi.Hân vừa đi thì dt của Hân lại có tin nhắn.[ dt nhà Hân là dt bàn,có thể lưu lại cuộc gọi và tin nhắn của người khác].Đó là 1 cuộc gọi nhỡ của Thy.
- Hân ơi,tối nay Hân nhớ đến nhà Thy đó nha!Thy chờ Hân đến đó!Hì,nhắc Hân thế thôi,bye nha!Tối gặp lại!
Nghe xong tin nhắn,Ju bỗng cảm thấy bực vì đã từng kiu Hân tránh xa Thy ra thế mà giờ người ta lại gọi đến nhà,còn hẹn tối nay nữa.Thế mà Hân lại ko nói gì với Ju hết.Tức,Ju quăng cái máy điều khiển tivi xuống đất văng đến góc tủ.Ngồi bực 1 lúc,Ju bình tĩnh lại vì Hân đã nói tối nay sẽ kể cho Ju nghe mọi chuyện nên Ju tin tưởng Hân.Ko bực nữa,Ju bay vào phòng nằm ngủ để chờ Hân về.
....Rồi đêm định mệnh của Hân và Ju đến.Ju thức dậy thì đồng hồ đã chỉ 8h30 rồi và Hân thì ko thấy đâu.Hân vẫn chưa về...căn nhà trở nên vắng lặng đến lạnh người.Ju bỗng cảm thấy tức giận vì Hân đã nói về lại đi luôn ko thấy mặt.Đoán Hân đang ở nhà của Thy nên Ju liền bay đi tìm mặc dù Ju ko biết nhà Thy ở đâu.
Lúc này thì đúng như Ju đoán,Hân đang ở nhà của Thy dự tiệc.Thoạt đầu chỉ đi với ông anh xong là Hân về nhà ngay nhưng vừa đến cửa thì Thy đã đứng chờ sẵn rồi kéo Hân lên xe đến đây luôn.Biết Ju thế nào cũng giận nên Hân đã rất muốn đòi về nhưng Thy cứ giữ mãi ko buông.Buổi tiệc diễn ra hết sức long trọng trong ngôi biệt thự lộng lẫy của Thy.Mọi người đến dự cũng thuộc lớp giàu có và ai cũng nghĩ Hân là bạn trai mới của Thy vì cô nàng cứ kè kè bên cạnh Hân ko buông.
Thấy ko thể như thế được nữa,Hân dứt khoát muốn về thì Thy làm nũng:
- Hân muốn về cũng được.Uống hết ly rượu này với Thy đi!
- Ok!
Vì nôn nóng muốn về với Ju và ko nghi ngờ gì ly rượu nên Hân ực hết 1 hơi mà ko ngờ Thy đã bỏ vào đó 1 viên thuốc.Sau khi uống hết ly rượu,Hân bỗng thấy choáng váng ko còn sức lực.Thy lập tức đỡ lấy Hân nói:
- Chắc Hân uống rượu ko quen nên say rồi.Tối nay Hân ngủ ở lại nhà của Thy nha!
Hân lắc đầu từ chối nhưng lại ko bước đi nổi và đành để mặc cho Thy đỡ mình lên phòng.Thy đặt nhẹ Hân nằm xuống giường rồi nhìn Hân đang khó chịu cảm thấy cơ thể nóng ran lên.Thy nói dịu dàng:
- Để Thy cởi bớt áo ra cho Hân đỡ nóng nha!
- Ko...ko....!
Hân cố gắng mở miệng nói nhưng cơ thể cứ như ko còn chút lực nào hết.Thy cứ thế cởi từng nút áo trên người của Hân ra mà Hân thì ko thể phản kháng gì được.Cùng lúc đó thì Ju cũng tìm được đến nhà của Thy.Bay quanh đại sảnh và sân vườn,Ju ko hề thấy bóng dáng của Hân đâu.Bỗng nhìn lên lầu thấy có 1 căn phòng mở đèn,Ju bay lên nhìn vào thì thấy Thy đang nằm đè lên Hân và đang cởi đồ ra thế mà Hân ko phản kháng gì,chỉ nằm im re.
Chẹp,cái cảnh đó thì ai mà chả ghen lên?Ju ko ngoại lệ.Ko tin vào mắt mình nữa,Hân dám như thế với người khác sau lưng mình...Ju ko còn bình tĩnh để lí trí phân tích rõ tình hình mà kết luận ngay rằng Hân đã phản bội mình.Ju thất vọng về Hân nên liền bay về nhà ngồi 1 mình trên sân thượng khóc.
Ju khóc 1 mình trên sân thượng.Khóc rất nhiều..rất nhiều...nước mắt ko ngừng rơi ra vì nghĩ đến những lời yêu thương mà Hân nói và cảnh lúc nãy...tại sao nó hoàn toàn trái ngược thế?Hay...hay vì Ju chỉ là 1 con ma nên trở thành trò đùa của Hân? Ko biết nữa...Ju cũng ko biết nữa...Ju chỉ thấy tim mình đang tan nát ra...đau nhói quá...khó chịu quá...Trong tiếng khóc nghẹn ngào,Ju vẫn khẽ gọi tên Hân với lời hờn trách:"Hân ơi,tại sao chứ?....."
Trở về căn phòng của Thy.Nhân lúc Hân đã bị ngấm thuốc,Thy đang cố gắng làm những gì mình muốn thử nhưng chỉ kịp hôn nhẹ lên môi của Hân thì Hân bỗng bừng tỉnh lại xô Thy qua 1 bên.Thy ngạc nhiên khi Hân ko bị ngấm thuốc liền cố chống chế:
- Thy...Thy thấy Hân nói nóng trong người nên Thy cởi nút áo ra dùm cho Hân bớt nóng thôi.
- .....!-Hân im lặng ko nói gì đứng dậy cài lại nút áo.Thấy Hân định đi,Thy liền kéo tay Hân lại nói
- Hân..Hân..đừng đi.Ở lại với Thy đi.Thy thích Hân.Thy muốn Hân trở thành người yêu của Thy được ko?
- Buông ra!
Hân ko thèm quay đầu lại nhìn Thy nói với giọng lạnh lùng.Chì 2 từ đó thôi cũng khiến cho Thy lạnh gáy,lập tức Thy liền buông tay của Hân ra,ko dám níu kéo Hân nữa.Hân khoác chiếc áo khoác của mình vào rồi bỏ đi xuống rồi chạy ngay đi về nhà.Vừa chạy,Hân vừa nói trong lòng:"Ju ơi,chờ Hân về,hãy chờ Hân về...!"
...Trên sân thượng,sau khi khóc 1 trận thật đã thì Ju cũng nín khóc và bay xuống nhà.Ánh mắt của Ju bây giờ như người vô hồn,Ju nhìn quanh căn nhà vắng lặng rồi cúi xuống nhặt cái máy điều khiển mà Ju đã quăng ở góc tủ.Tình cờ,trong góc tủ rơi ra 1 tấm hình.Đó là hình của Huy.Có lẽ đó là số trời chăng?Nhìn tấm hình đang cười của Huy,Ju bỗng ko còn thấy buồn nữa và mọi kí ức của Ju quay trở lại như 1 cuộn phim chiếu chậm trước mắt của Ju.Ju nhớ ra tất cả mọi chuyện.Nhớ lại lúc Ju và Huy mới bắt đầu quen nhau.Nhớ đến những kỉ niệm đẹp của cả 2 đứa.Nhớ hơi ấm khi được Huy ôm vào lòng lúc tắm mưa.Nhớ hơi thở của Huy khi cả 2 trao nhau nụ hôn đầu tiên.Nhớ cả tiếng gọi thương yêu của Huy....Ju đã nhớ lại tất cả....
- Name: Huy (18t)
- Tiểu sử:Là cậu ấm của 1 gia đình giàu có và là 1 hot boy của trường.Tuy nhà giàu và được nhiều cô gái thích nhưng Huy là 1 chàng trai tốt hiếm có.Chung thuỷ,biết cưng chiều và hiểu ý người khác.Là bạn trai của Ju và tương lai có thể là chồng của Ju.1 chàng trai nhiệt tình hiếm có àh nha!
- Đặc điểm nhận dạng:thích chơi đàn ghita và chơi rất hay.Chơi các môn thể thao thì cũng tạm được nhưng giỏi nhất là chạy đua[nhờ lúc quen Ju bị Ju rượt quài chứ đâu? ]
...Hân trở về đến nhà vừa mở cửa vào thấy Ju liền đến vòng tay qua người Ju nói trong giọng thở gấp:
- M..Ma..y..May..qu..á..Ju..còn..ở.đây..!
- ....!-Ju im lặng ko nói gì 2 tay đưa lên kéo tay của Hân ra khỏi người mình.Hân nghĩ có lẽ Ju giận nên liền giải thích:
- Hân ko phải muốn về trễ để Ju 1 mình đâu.Tại vì Thy.Thy...
- Thôi,ko cần nói nữa!-Ju lấy ngón tay chặn miệng của Hân lại.Nhìn ánh mắt buồn bã của Ju,con mắt vẫn còn ướt đẫm,Hân lo lắng nói:
- Ju..Ju mới khóc sao?
- Ko!Ju chỉ mới nhớ lại mọi chuyện của quá khứ lúc Ju còn sống nên thế thôi.
- ...Vậy Ju khóc là vì nhớ lại chuyện cũ àh?
- Ờ!Ju khóc vì Huy.Ju đang bên cạnh cậu ấy nhưng cậu ấy chẳng hề hay biết hay cảm nhận được sự có mặt của Ju.
- ...Thế..thế..nếu..Ju.được..chọn..lựa ..Ju.sẽ..
- Chọn lựa gì?Đã ko còn chọn lựa nữa rồi.Ju đã chết!Chỉ là 1 hồn ma chưa được siêu thoát!
Ánh mắt vô hồn của Ju vẫn nhìn thẳng vào mắt của Hân như để nhấn mạnh.Nhìn gương mặt của Ju lúc này sao mà giá băng quá?Như là 1 người ko còn niềm tin,ko còn hi vọng.Hân ko biết chuyện gì đã xảy ra nhưng Ju đang nói những lời khiến Hân cảm thấy đau nhói.Đây ko phải là Ju.Ju bình thường ko như thế.Hân cố gắng bình tĩnh nói:
- Có chuyện gì vậy Ju?Hân đã làm gì sai sao?Sao Ju lại trở nên như thế này?Nhìn Ju ko giống Ju của mọi ngày!
- Ừm..chắc Ju hơi mệt nên thế.Ko có gì đâu!Ju đi ngủ trước đây,ngủ ngon!
Ju tự sờ trán mình nói rồi bỏ vào phòng.Hân tạm tin lời của Ju nên ko hỏi gì thêm cũng vào nằm cạnh Ju nhưng giữa 2 đứa lại có 1 cái gói dài và Ju thì cố tình nằm xoay mặt qua chỗ khác để tránh Hân.Hân ko nói gì hết mà nằm suy nghĩ.Suy nghĩ về những gì đang diễn ra.Đầu tiên là người anh nuôi đến đây đón Hân về Anh.Hân chỉ có 1 ngày là ngày mai để suy nghĩ.Về hay ko là quyền của Hân nhưng người anh nhấn mạnh ba của Hân đang có 1 chuyện quan trọng muốn nói trực tiếp với Hân khiến Hân hơi đắn đo.Việc thứ 2 là về Ju.Bây giờ thì đã tìm được thân thế của Ju rồi và Ju cũng đã nhớ lại tất cả.Hân đang lo sợ và nỗi lo sợ này đã đúng qua hành động tối nay của Ju...Ju sắp xa Hân thật rồi chăng?Nếu như thế thì Hân sẽ thế nào đây?Hân ko dám nghĩ...
Rồi Hân xoay qua nhìn Ju.Ju đã ngủ từ lúc nào rồi.Hân chồm dậy chống 1 tay xuống nệm,1 tay vuốt nhẹ mái tóc của Ju.Hân ngắm nhìn Ju thật kĩ rồi cũng nằm xuống ngủ.Ngày mai..mọi chuyện sẽ được giải quyết.Có lẽ thế...!
...Rồi ngày mai cũng đã đến nhưng buổi sáng ko còn là 1 ngày đẹp trời với Hân nữa.Dù trời đang rất trong lành,mát mẻ,nắng sớm thật ấm nhưng Hân lại ko cảm thấy như thế.Bầu trời quang đãng chỉ là để che giấu cho 1 trận bão sắp đến,nắng ấm ban mai thì cũng chỉ được có buổi sáng chứ đâu có cả ngày?Hân vừa thức dậy thì Ju đã dậy từ lúc nào.Nhìn gương mặt của Ju vẫn ko thay đổi nhưng nụ cười đâu mất,Ju chỉ chào Hân buổi sáng như kiểu người bạn chào nhau.Hân cố gắng mỉm cười bình thường nói:
- Hì,hôm nay dậy sớm thế ta?
- Ừm!
- Hôm nay mình đi ăn sáng bên ngoài.Ju muốn ăn gì?
- Ju vừa ăn rồi!
- Thế..thế..àh?
- Ừm!
- Ừm...!
Hân ko biết nói gì nữa ngoài ừm 1 tiếng.Ju như đang tránh Hân.Từ nãy giờ nói chuyện nhưng Ju ko nhìn vào Hân lấy 1 lần.Ko chịu nổi như thế,Hân kéo Ju đi ra khỏi nhà và đón xe đi ra biển Vũng Tàu.Ngồi trên xe,Hân nắm tay Ju thật chặt để Ju ko thể bay về và dù cho Ju nói gì thì Hân cũng im lặng.
Ra đến biển thì Ju liền vụt tay khỏi Hân,tức giận nói:
- Hân làm cái quái gì vậy?
- Hân ko làm gì hết.Hân chỉ muốn tụi mình có thể nói chuyện rõ ràng với nhau thôi.
- Chuyện gì mà rõ ràng với ko rõ ràng?Giữa Hân và Ju có gì để nói sao?
- .....!Ju nói vậy là sao?Sao Ju kì lạ thế hả?Hân làm gì sai thì Ju ko chịu nói mà Ju lại có thái độ như thế,Ju muốn Hân phải làm sao chứ?
- Ju ko cần Hân làm gì cho Ju hết.Nếu có...thì Ju chỉ muốn chấm dứt tất cả mọi chuyện này.
- Chấm dứt?Ju nói chấm dứt là ý gì?
- Tốt nhất Ju và Hân đừng gặp nhau nữa!Ju đã nhớ lại quá khứ của mình.Ju đã có bạn trai rồi,Ju ko thể ở bên Hân...Tụi..mình..chia..tay..đi..!
Hân như câm lặng khi nghe những lời Ju vừa nói.Hân ko tin vào tai mình...Nhưng tiếng sóng biển đang vỗ vào bờ rất mạnh..Hân vẫn còn nghe được tiếng sóng..Thế thì những lời Ju nói..đâu phải nghe nhầm..?.Rồi Ju xoay lưng bước đi để Hân đứng lại đó 1 mình nhìn theo.Đến khi ko còn nhìn thấy Ju nữa thì Hân như 1 người điên chạy thẳng ra biển vung tay đánh vào những cơn sóng để trút nỗi buồn đang vây lấy Hân và la lên thật to:
- A..a.a.a.a.a.a.a.a.a.a.a.a.aaaa.a.a.a.a.a.a.a.a!
Nước mắt của Hân bắt đầu rơi ra.Lần đầu tiên Hân biết khóc vì người khác.Lần đầu tiên Hân cảm nhận được giọt nước mắt của mình lại đắng như vậy hay vì Hân đang đau đớn nên mới thế?Hân ko biết.Hân ko còn đủ lí trí để biết thêm điều gì nữa...
Còn về phần Ju.Sau khi nói ra tất cả với Hân.Ju cũng ko hơn gì.Ju bước đi mãi dọc bờ biển,đi xuyên qua người này,người kia và ko biết nên dừng lại ở đâu?Nước mắt trên mặt Ju rơi ra 1 cách thầm lặng và Ju ko buồn lấy tay gạt đi.Cứ để nó rơi...Rồi bỗng 1 du khách chạy ngang qua Ju la lên:
- Có người tự tử kìa.Mau ra giúp 1 tay đi!
Giật mình,Ju quay lưng nhìn lại thì thấy có 1 đám đông đang tụ tập lại.Ju liền bay vội đến và trong đầu của Ju chỉ có 1 suy nghĩ:
- Hân ơi,đừng là cậu,đừng là cậu...!
Ju cố gắng xuyên qua lớp người đang đứng xem để vào bên trong.Người tự tử ko phải là Hân mà là 1 người khác và Hân thì đang cố gắng cứu người đó.Nhìn thấy Ju,Hân liền vội đi ra khỏi đám đông và giao lại người đó cho người khác.Hân bước vội theo Ju nói:
- Hân đã suy nghĩ rồi.Hân sẽ ko níu kéo Ju dù Hân sẽ rất đau nếu mất Ju nhưng...nhưng trên đời này có 1 thứ hạnh phúc gọi là chia tay.Nếu Ju cảm thấy như thế là tốt và chỉ cần Ju hạnh phúc thì Hân sẽ làm theo ý của Ju.
- ....!-Ju ko biết nói gì hết khi nghe Hân nói vậy.Ju dừng bước lại nhưng vẫn ko dám quay mặt lại nhìn Hân thì Hân đã bước nhẹ đến nắm tay của Ju rồi dắt Ju đi.Ju ấp úng hỏi:
- Định..định..dẫn..Ju..đi..đâu..nữa..vᠠ??y..?
- Đi về nhà!
- Sao?
Ju ko biết Hân định làm gì nữa và cả 2 chỉ im lặng đi.Hân đi phía trước nắm tay Ju đi phía sau.Những người bình thường nhìn Hân với cặp mắt tò mò vì họ ko thể nhìn thấy Ju.Họ chỉ thấy Hân thật kì quặc.Rồi Hân và Ju đi ngang qua 1 tiệm quà lưu niệm.Hân nói:
- Ju chờ Hân 1 tí!
- Ừm!
Hân bước vào mua 1 món đồ rồi gói lại cẩn thận.Sau đó cả 2 lên xe đi về Hcm.Vừa về đến nơi,Hân lại lấy xe đạp và chở Ju đi.Ju ko nói gì,chỉ im lặng đi theo Hân.Chiếc xe đạp lướt qua mấy con phố và dừng lại ở 1 ngôi nhà màu trắng trồng đầy hoa violet thật đẹp như 1 bức tranh.Hân bước xuống xe và bấm chuông.1 người làm đi ra mở cửa và hỏi:
- Cậu tìm ai?
- Con tìm Như!
- Cậu..cậu..là..bạn..của..tiểu..thư..àh ?
- Dạ!
- Nhưng..nhưng..tiểu..thư..đang..làm..sao..mà ?..
- Xin dì cứ cho con vào.Con biết Như thế nào và con chỉ muốn thăm Như 1 chút.
- ...vậy..mời cậu vào!
Hân theo người giúp việc đi lên phòng của Ju.Lúc này trong nhà chỉ có bà giúp việc,còn ba mẹ của Ju đã đi ra ngoài.Hân bước vào phòng của Ju.Căn phòng toàn màu trắng tinh khiết như nơi ở của 1 thiên thần.Bà giúp việc đi ra để Hân được 1 mình với cô chủ.Hân nhìn quanh căn phòng thật kĩ rồi đi đến bên giường.Ju đang nhắm mắt lại như 1 nàng công chúa ngủ say và chờ hoàng tử của mình.
Hân đặt nhẹ món quà mình vừa mua lúc nãy bên cạnh gối của Ju và nói:
- Cái này tặng cho Ju!
- ...!-Ju đứng bên cạnh Hân im lặng
- Hân phải về Anh với anh trai nên cứ coi như đây là món quà chia tay của Hân cho Ju.Ju hãy giữ kĩ nhé,biết ko?
Ju gật đầu nhìn Hân.Khóe mắt của Ju dường như có cái gì đó đang sắp rơi ra khiến Ju dù muốn nói gì cũng ko nên lời.Rồi Hân bước nhẹ đến gần Ju gỡ mắt kính của mình và của Ju ra.Ju ko hiểu Hân định làm gì thì Hân bất ngờ ôm lấy Ju vào lòng và đặt lên môi Ju 1 nụ hôn.Đó là nụ hôn chia tay..nụ hôn cuối cùng mà Hân và Ju trao cho nhau.Ju hiểu và Ju cũng vòng tay qua ôm lấy Hân.Hôn nhau mà cả Hân lẫn Ju đều cảm nhận được có 1 vị đắng hòa lẫn vào.Vị đắng đó chính là nước mắt của Ju và Hân.Cả 2 đang khóc...khóc..vì..điều..cuối..cùng..này..
Hân buông Ju ra và bước lùi lại.Nụ hôn đã kết thúc và mọi chuyện cũng kết thúc.Ju lấy tay che miệng mình lại để ko phát ra tiếng khóc đau nhói.Hân thì lại nở 1 nụ cười nói:
- Tạm biệt...tình yêu của Hân!
- Ko..ko..Ju..xin..lỗi..đừng..thế..Ju..ko..mu ốn..thế..!-Ju cố gắng nói trong tiếng nấc và chạy lại ôm Hân nhưng...người của Ju lại xuyên qua Hân.Ju té xuống nền nhà ko hiểu sao lại như vậy xoay lại nhìn Hân thì cơ thể của Hân bỗng phát ra 1 thứ ánh sáng màu đỏ.Thứ ánh sáng đó là cho Ju chói mắt và ko thể nhìn thấy Hân nữa.Ju ngã xuống...


Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p7

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Similar topics

-
» Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p1
» Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p2
» Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p3
» Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p4
» Ma Hả ........ Yêu Luôn ( truyện Dài Nhé )Hay lắm p5

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
FullHouse.yforum.biz :: Thư viện_[F]ull [H]ouse :: Thư viện truyện_[F]ull [H]ouse :: Chuyện tình yêu_[F]ull [H]ouse-
Chat ( )
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất
Sử dụng mã nguồn vBulletin® Phiên bản 3.8.7
vBCredits I v. 1.5.1 Gold ©2001-2010, PixelFX Studios Ltd.
© 2011 - 2012 Nhóm phát triển website: Cộng đồng giới trẻ Nghệ An.
Phpbb2 - Forumotion!Rip Skin by cubimtq