| Khúc biến tấu - Không lời.... | |
|
|
|
|
| | | Bài gửi : 1386 Tài Sản : 26800 Thanks : 233 |
|
Khúc biến tấu - Không lời....
- Em đã hứa là bông hoa mặt trời và luôn hướng tới ánh sáng luôn vươn tới nơi e có thể thấy sự sống - A cũng từng bảo, nếu sống được như hoa hướng dương thì a sẽ luôn mãi mãi yêu e. Anh nói như thế là muốn e phải mạnh mẽ muốn e không đc nhụt bước trước khó khăn và muốn e tập đứng vững trước sóng gió - Có phải chăng a đã biết đc kết cục của chúng ta Mà không không ai khác chính a tạo ra kết thúc ấy...E khờ bé nhỏ và mong manh...
- Mỗi buổi sáng choàng tỉnh giấc e lại muốn ngó nghiêng qua khung cửa sổ để ngắm ánh nắng bình minh. Mà là e đang chờ thì đúng hơn...Ánh nắng sớm mai chiếu xuống xuyên qua kẽ lá để lọt những tia sáng qua ven cửa...thật long lanh quá...Hạt sương mai khẽ chuyển mình...Sáng trong...
- Nhưng những cảm nhận những niềm vui mỗi sáng những điều làm e cảm thấy muốn ngóng chờ khoảng khắc trong trẻo ấy đã biến mất - K còn muốn nhìn ban mai k còn muốn chờ đợi tia nắng sớm k còn muốn nhìn ra khung cửa sổ trong vắt ấy - Có thể nói là động lực khiến e vui vẻ mỗi ngày đã k còn, đã thực sự mất đi...Cố gắng tìm e cũng k thấy...Xung quanh đông đúc nhưng e lại thấy cô độc, khẽ cất tiếng gọi nhưng k thấy ai ngó ngàng và đáp lại dù là câu nói thương hại - Ban mai đã biến mất trong e hoàn toàn - Đổi lại là những buổi sáng mệt nhoài k còn muốn nhấc mình lên để làm trọn công việc của ngày
- Tâm hồn k còn đc yên tĩnh....Lạc....
- Đã từng là đôi là cặp, đã từng như hình với bóng đã-từng-thuộc-về-nhau Hứa là sẽ k xa rời hứa là sẽ k đi đâu cả hứa là sẽ chăm sóc cho cuộc sống của nhau còn lại...Hứa là làm một người Chồng tốt... - Đã từng nói như vậy a nhỉ... - Giá mà đc sâu lắng như bản nhạc lúc thăng lúc trầm nhưng e với a lại chỉ có những nốt trầm và nếu như thế thì k thể coi là khúc tấu đc vì nốt trầm đã cất lên và hoàn toàn k có chút hi vọng nào để nốt thăng vang lên cả - Khóc e cũng đã khóc...buồn e cũng đã buồn...từng như thế rất nhiều lần nhưng k lần nào e nhận lại đc sự an ủi cả - Những cô đơn ấy chỉ cố tình làm cho e nhận ra sự thật là a hoàn toàn đã đi ra khỏi cuộc đời e nhẹ nhàng và thanh thoát như a đã từng bước tới với e vậy - Đến lúc này thì cơ hội để e đc gặp a, đc chạm vào a dù là nhẹ nhất, đc nói với a lời xin lỗi, đc quan tâm, đc chăm sóc lo lắng, đc làm bờ vai để a tựa khi mệt mỏi, đc lắng nghe a tâm sự mỗi ngày,....và e đã k còn cơ hội đc yêu a...không bao h dù là lần nữa a nhỉ....
- Nhưng đêm lặng tĩnh e ngồi độc thoại một mik, nhưng e đã nghĩ nếu làm như thế e cảm thấy mik k cô đơn thì e sẽ làm. A đã k còn ở bên e nữa a sẽ k trách mắng e nữa mà đúng ra là e k còn đc nghe a nhắc nhở trách mắng nữa... - A có còn giận e nếu e cứ tiếp tục thức khuya và cafe k a. Từ lúc đó tới h a có nhớ tới e lần nào k...dù chỉ 1 lần... - Chắc là có - Chắc là k ... - E k biết nữa...e rất muốn biết nhưng e lại k có cách nào để biết cả. Vì e đã tự tay mình đánh mất a e k còn có quyền gì cả dù chỉ là làm bạn... - E tự thấy mik k còn đủ tư cách để đc a yêu thương lần nữa. E đã sai...e đã sai vì để a bị bó buộc, mang đến cho a sự lo lắng k đáng có, gieo vào lòng a sự nghi ngờ vẩn vơ, và hơn thế nữa e lại k biết anh-cần-tự-do... E đã k biết mãi mãi k biết...
- Ngôi sao giấy - Anh đã có tới 2 lo sao giấy đúng k... e đã tự tay mình gấp cho a. Cho a 2 điều ước vào ngày sinh nhật và lễ giáng sinh. A đã ước gì có e trong điều ước của a k - A nói a đã ước 1 điều ước còn 1 điều ước a để dành cho e, nhưng sao e chưa kịp ước chưa kịp nhận điều ước ấy của a thì a đã đi xa e rồi - Nó là của e mà sao a lại lỡ lấy đi chứ.... - Nhẫn đôi của a với e e vẫn đeo chúng như 1 vật bất li thân...Thứ đó là quan trọng nhất với e...e và nó vẫn sáng vẫn yêu a như ngày nào
- Nơi nào đó trong cùng bầu trời này - A vẫn đang cười và sống tốt phải không
[cười]...
2T.
|
|
| Khúc biến tấu - Không lời.... | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang |
|
|
Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
|
|